Bạn vừa đọc xong một truyện cực hay muốn giới thiệu cho nhiều người cùng đọc, hoặc vừa bỏ một mớ thời gian oan uổng ra đọc một truyện cực dở, muốn cảnh báo mọi người đừng nhảy hố.... Mời bạn viết cảm nhận, đánh giá, spoil, trích đoạn vào đây để mọi người có thêm sự tham khảo khi chọn truyện đọc.
add

visibility star

Ko hiểu sao mấy nay toàn bốc phải truyện vạn nhân mê, mà bộ này cũng coi như hay nhất trong mấy bộ mới ra.

Nữ chính mary sue, người gặp người thích hoa gặp hoa nở, từ nam nữ già trẻ, người bình thường đến người bệnh hoạn, từ gia cầm hai chân đến súc vật bốn chân, từ người còn sống đến quỷ đã chết, tóm lại chỉ cần còn khả năng nhận thức là mê mệt chị nu9 luôn.

Được cái tác giả viết văn chín chắn, không bị teenfic quá nên đọc không thấy ngượng, ko có cp cố định, có thế giới 1v1, có thế giới không có, có thế giới np, mà tui cay nhất tg hoàng nữ x quốc sư, trời đất đang cuốn mà bà tác giả bẻ ngoắt sang hoàng nữ x công tử, má nó cayyyy chứ, bộ bà có thù oán với yuri hay gì.

Nhiệm vụ thì ko cần nói, tg nào nu9 cũng có thân phận, năng lực đỉnh cao, chỉ cần động não động tay 1 tí là giải quyết được nhvu.

Ncl mê chị nu9 lắm lắm, đề cử nha 😙

Không đề cử!
Truyện có thể nói là đọc cũng tạm được, âm mưu quỷ kế khá dễ đoán, nội dung có kha khá phần thiếu logic nhưng nhìn tổng thể thì cũng không tệ lắm. Lý do khiến mình ko đề cử truyện này là vì truyện này dẫm phải lôi điểm của mình, tuyến phụ có tình tiết incest.

Nam nữ chính ok, nam9 hơi mờ nhạt mặc dù được tác giả đắp nặn cho nhân thiết thiếu niên thiên tài, có lẽ là vì suất diễn của nam9 không nhiều lắm, phần lớn lúc nam9 xuất hiện đều là quay xung quanh nữ9. Có lẽ do cách hành văn của tác giả nên mình không cảm nhận được rõ ràng tình cảm của nam nữ chính chuyển biến từ tử địch thành người yêu.
Về phần tuyến phụ thì tương đối rắc rối, spoil một chút để một số bạn có thể tránh nếu như ko thích kiểu tình tiết trộn lẫn BL vào trong ngôn tình. Tuyến phụ có 2 anh vương gia này lúc niên thiếu có ý với nhau nhưng ko tiếp tục phát triển, về sau 1 anh lên làm hoàng đế nhưng cả đời cô độc, 1 anh thì về sau gặp được người khác nhất kiến chung tình rồi cưới vợ. Chính văn hai người này ko đến được với nhau nhưng tác giả có viết 1 phiên ngoại HE cho hai người này. T ko thích phiên ngoại này cho lắm vì dù sao một kiếp kia anh vương gia kia cũng đã có tình yêu khác rồi, ko dưng tác giả viết phiên ngoại để vun vén cho hai người này thấy hơi kì. Một điều nữa là hai vị này là thân huynh đệ, cùng là con trai của hoàng đế, tác giả viết hai vị này yêu nhau thì khác gì viết incest, lại còn là hàng thật giá thật cái loại này chứ ko phải giả huynh đệ. 

Xuyên suốt truyện có thể thấy được sự trưởng thành trong tính cách của nữ chính, thấy được sự nỗ lực & tiến bộ trong từng giai đoạn học tập của nữ chính. Nhân thiết nam nữ chính và các bạn học xung quanh k bị cliche như các quyển thanh xuân vườn trường khác (nhấn mạnh N lần!!!!!), mỗi người đều k hoàn hảo nhưng cực kì sinh động và có những nét đặc biệt của riêng mình. Nam nữ chính đúng chuẩn soulmate, các cp phụ cũng có tuyến tình cảm khá đặc sắc nhưng k chiếm thời lượng quá lớn đè ép tuyến chính (and đặc biệt là k phải combo bạn thân nữ chính x bạn thân nam chính thường thấy!).

Anw một quyển thanh xuân vườn trường khá đáng đọc.

P/s: chi tiết nữ chính chuyển lớp nhiều lần sau các đợt thi & mối quan hệ bạn bè sau đấy khiến t tương đối đồng cảm vì thời đi học cũng đổi lớp nhiều lần... mỗi tội t k may mắn như nữ chính, số lượng bạn bè vừa phải nhưng chất lượng cao, dù xa cách về mặt địa lý hay ít gặp mặt nhưng tâm hồn vẫn gắn kết bên nhau

Đây là bài xả cảm xúc cá nhân, đánh dấu drop ở chương 42 aka phần 28, tạm ngưng một thời gian cho quên bớt rồi đọc tiếp chờ xem tình tiết có hấp dẫn hơn không. Trước đọc “Kiều tàng” cùng tác giả thấy cũng tạm, ngó qua giới thiệu có vẻ thần bí thú vị nên đọc thử, nhưng có lẽ tui không hợp truyện hiện đại cho lắm, và hẳn là quá già để đọc kiểu tổng tài bá đạo giam giữ/kiểm soát tiểu kiều thê nên nhận xét có phần khắt khe. Một sự kết hợp của “Romeo và Juliet” với phim “Sắc giới” phiên bản ngôn tình HE, nam nữ chính thuộc 2 tộc người đối địch, nữ chính nhận lệnh tiếp cận nam chính thế rồi yêu vào bay luôn nhiệm vụ xong nữ chính bị đuổi khỏi tộc, sau 2 năm 2 người gặp lại nối tiếp tình xưa, từ đây mới là diễn biến chính của truyện. “Kiều tàng” cũng có nam chính thích kiểm soát với có khúc ở chung trước khi cưới, nhưng dù sao truyện cổ đại còn có thể đổ tại tư tưởng trọng nam khinh nữ, chứ ở truyện này bối cảnh hiện đại mà méo có tôn trọng lẫn nhau gì cả, nam chính ụp luôn cái nồi câu dẫn em trai cho nữ chính để ép nữ chính sống chung với mình (cho dù là nói ngoài miệng lòng không nghĩ thế nhưng người đọc cũng muốn cay giùm nữ chính). Ờ thì hào quang nam chính chói mù mắt, thâm tình âm thầm bảo vệ người đẹp, tự xử lý mọi việc không thèm nói năng giải thích trước đến lúc nữ chính hiểu lầm lại ấm ức: em không đứng về phía anh (2 tộc đang đối địch đó cha nội, không mở mồm thì ai biết được ông muốn tốt hay xấu). Nữ chính nói chuẩn vụ bên tộc nam chính thích hợp quay về cổ đại tam thê tứ thiếp.

Em trai nam chính cũng có tố chất thần kinh, dây dưa đu bám nữ chính phát ớn, không nghe thủng lời nữ chính từ chối bao lượt. Nữ chính tính cách lạc quan, cũng không phải quá bánh bèo, nhưng với nam chính cứ cảm giác yêu hèn mọn kiểu gì ấy. 2 năm trước thì chủ động theo đuổi, 2 năm sau thấy nam chính có người yêu (giả) thì lại kiểu người cũ giấu diếm đau khổ trong lòng (người ngoài nhìn vào hiểu luôn nam nữ chính vẫn còn tình cảm trong khi 2 vị thì cứ ỡm ờ chối đây đẩy), đồng ý sống chung nhà với nam chính (ban đầu tạm hiểu với lý do giảm tiền nhà nhưng lúc bạn của nữ chính được cứu về xếp ở tầng dưới sao không đòi ở chung với bạn mà vẫn ở với nam chính, muốn bấu víu tình cảm à?). Nữ chính vỗ ngực nuôi ăn nam chính ngày 3 bữa để tỏ vẻ không bị “bao nuôi” mà coi như trả tiền thuê nhà nhưng làm thêm bữa đực bữa cái vẫn đủ tiền xài thì đúng là tác giả độ, 2 năm chia tay không biết nữ chính sống kiểu gì chứ mở đầu mới chỉ đang là thực tập ở chi nhánh công ty nam chính. Chưa đến nỗi thánh mẫu bạch liên hoa cơ mà hình dung nữ chính như đóa hoa trong nhà kính không có gì đặc sắc, không ngấm nổi nên mấy khúc nam nữ chính vờn nhau chỉ thấy ngán.

Truyện ngắn dễ thương đề cử 10/10 giải trí và đi ngược với logic cường thủ hào đoạt bình thường. Nữ9 yêu và dùng thủ đọan để chia rẽ ngày cưới của nam9 với nữ thần bạch nguyệt quang sau đó nhanh chân thế chỗ kết hôn với nam9.  Ai cũng bảo nữ9 sẽ khổ vì cưới người không yêu mình nhưng với logic nữ 9 thì cưới được người mình yêu là hạnh phúc còn nam9 không cưới được người yêu mới là người đau khổ. Sau đó là chuỗi ngày chị cho nam9 ăn hành nhưng nam9 cũng cam chịu nuông chiều nư9. Truyện ngắn nên đọc cũng nhanh tự nhiên muốn truyện kéo dài thêm chút. Đề cử cho mọi người đọc giải trí đổi gió.

đề cử, 9/10.

tình cảm oke, miêu tả ngọt nước, hỏny vl (hoặc do t răm TvT); cốt truyện tạm tạm không gì quá xuất sắc, giải quyết vấn đề nguyên chủ ổn áp; tình thân tình yêu trong này mượt; truyện theo mình thì là hài, hài vì nó là hài vô tri, không phải hài làm mình phá lên cười nhma là hài kiểu làm mình tủm tỉm cười ngu ngu ý =))

rv có spoil dạng thú của công thụ.

 

 

 

 

từng đọc 2 bộ của tác này và rất tích cực đề cử nên bộ này thấy thích cũng không lạ =)) truyện 127c bao gồm cả PN, thật ra với mình là hơi quá ngắn vì tới tầm c100 chuyện còn chưa ra đâu vào đâu mà vài chương sau đã đi màn boss r, cảm giác nó cứ thiếu thiếu cái gì nhưng thực tế là tác giả 'hold' rất đỉnh, kiểu 1 chương rất nhiều chỗ để cười ngã cười nghiêng, quay xe, lật xe, rớt áo choàng nói chung là từa lưa 1 đống nhma đọc vẫn thấy mắc cười chứ ít bị loạn =))

thụ là hung thú, đoạn này đọc được vài chương đã có bạn đoán được dưới cmt rùi; vấn đề là thụ được nuôi dưỡng bởi 1 ông lão (?), sau khi ông này mất thì thụ gặp được nguyên chủ đang 44 (đã quẻo) và vô tình nhập vào luôn cái xác bạn kia; thụ do được nuôi dạy xa thế giới loài người nên khi ra ẻm ngơ ngơ mắc cười lắm =)) như kiểu thấy ô tô cũng sợ, đèn pha cũng sợ, còn xem mấy cái thú đó cũng là quái thú nữa cơ; nhưng càng đọc thì tự dưng thấy thương ẻm xỉu, như kiểu sư phụ ẻm đi rồi, ẻm 1 mình bơ vơ chốn lạ xong lúc nào cũng tâm niệm ước nguyện của sư phụ là làm rạng danh tông môn, muốn ăn cái này cái kia cũng nhớ lời sư phụ, ẻm nói ẻm không buồn không vui nhưng thực tế là ẻm buồn xĩu ý :(( thụ rất bênh vực người phe mình, chỉ có khái niệm phe mình đúng chứ chưa thấy sai =)) đại sư huynh xàm lông cả buổi cũng không thấy ẻm giận miếng nào; sư phụ hù ẻm miếng ẻm cũng dỗi vài ngày chứ không dỗi lâu.

công thì được cái là cưng thụ, ban đầu bạn ổng miêu tả ổng với thụ ngày xưa huyết hải thâm thù đồ ghê gớm lắm rồi ông này còn nhận Q giám sát thụ nữa kia; đang lo lắng đm có khi nào mốt lộ ra phát chno yeet nhau không thì qua vài chục chương 2 ổng bú mỏ nhau :)? không những bú mỏ nhau còn tự thẩm cho nhau, cơ bản là đm tác giả này tả mấy cảnh hôn + chọc ghẹo đồ nhìn sắc với hỏny vảiiii nên mỗi lần tới cảnh z chỉ biết quắn quéo la trong họng th =)) công siêu cưng thụ luôn á, tuy mang áo choàng cả 2/3 truyện nhưng lúc rớt áo vẫn cưng thụ như bth, còn lo được lo mất là sợ thụ k chấp nhận thân phận này của mình nữa :v mang tiếng là Tỳ Hưu nhưng đồ tích trữ được thì để cho thụ hết =)) 1 đứa là Tỳ Hưu - có vào không ra, 1 đứa là Thao Thiết - vào kiểu gì cũng chẳng đủ =)) thấy cũng hợp ngang.

điểm cộng của truyện là dù lượng nhân vật nhiều nhưng chia sàn diễn rất oce, kiểu như ai cũng có đất diễn riêng chứ không ai bị mất, trừ 1 số 'khách hàng' của thụ xuất hiện 2-3 lần r đi th =)) cảm động nhất vẫn là thụ để gia đình nguyên chủ gặp nguyên chủ (đang làm việc dưới địa phủ), tính ra phần chuyển biến tính cách của Vệ Thừa Thù aka em trai cùng cha khác mẹ nguyên chủ khá hợp lý luôn ý, trong khi ông bố chỉ thấy hơi lạ phần đầu, mẹ kế thấy hơi lạ phần đầu nốt thì cậu này tuy làm theo lời thụ nhưng có vẻ cậu ý đã nhận ra anh trai mình không còn nữa r =)) đậu móa thiệc sự muốn leo huynh đệ niên hạ ghê; góc nhìn của tác giả về yêu quái cũng như quỷ ma đồ trong này cũng rất mới lạ luôn; truyện tag huyền học linh dị nhưng không có đoán mệnh này kia (thật ra có nhưng ít), chỉ có hài hước vô tri.

điểm trừ thì chắc là ý kiến riêng, vì truyện mang tiếng chủ thụ nhưng tả thụ lại khá ít, có 1 số đoạn nhân vật xuất hiện dồn dập nói chuyện chính với nhau phát cái thụ + đại đồ đệ đứng cạnh làm cảnh luôn; lâu lâu hộc ra vài câu vô tri cưng cưng nhma chắc v cũng đúng tại thụ ngơ ngơ sẵn mà thêm cái đám này cứ thích bàn chuyện quốc gia đại sự =)) nó còn bàn trước mặt ẻm cơ thấy có tức ghê hôn.

tóm lại tui thấy truyện đọc oce, thụ dễ cưng, mềm mềm nhưng không yếu, lâu lâu hơi bạo lực tí nhưng ngoan và nghe lời; công cưng thụ từ trên xuống dưới, lắm lúc còn thấy ổng đáng thương cơ vì thụ ngơ quá =)) cơ mà ngó ngơ z chứ lâu lâu cũng làm ra chuyện động trời xỉu.

 

 

 

Truyện hay lém mọi người ơi. Mặc dù có nhiều bug (như việc tác giả quên luôn bảo bảo) nma nếu dễ tính và thích trúc mã yêu thầm, thụ đáng yêu thì có thể bỏ qua được. 

Mình đọc văn án thì không nghĩ truyện sẽ nói tới vấn đề tâm lý đâu, nma spoil là thụ bị PTSD và có khuynh hướng self harm, đỉnh điểm là có lúc định tự s*t :(( tác giả viết về PTSD có lẽ chưa phải là tốt hay đúng nhất nhưng đây là tác giả đầu tiên mình đọc mà nhắc tới PTSD.

Mình cũng chả biết nói gì về truyện mình chỉ muốn hỏi mọi người xem trong TH người yêu thương của mình chịu dày vò bởi bệnh trầm cảm nhiều năm mà họ muốn ra đi - theo họ là sự giải thoát khỏi mọi đau đớn tâm thần và thể xác.... thì mình có nên làm mọi cách để kéo họ ở lại với mình không :( hay mình nên để họ đc đi....?

Nói vấn đề ko liên quan vậy thôi chứ truyện đáng yêu lắm bà con nhé! Không phải rất xuất sắc nhưng đọc giải trí oge.

KHÁ RECOMMEND

ngắn, ngược luyến tình thâm, văn phong khá tốt, tình cảm ổn áp

6.5/10

SE: giáo chủ công *mỹ nhân sát thủ chịu

 

Truyện hay! Đề cử!

Truyện chưa hoàn nhưng đã có 193 chương rồi, vẫn có thể đọc 1 thời gian 😆

Truyện hiện đại mạt thế nhiệt độ tăng cao côn trùng hoành hành, nhân loại từ 18-40 tuổi đều được tham gia vào 1 trò chơi, chơi trò chơi đều có siêu năng lực thương thành, trong trò chơi đã có các phó bản như giết gà, giết ngỗng, giúp thỏ đỡ đẻ, bắt cá béo, hái rau ..., Trò chơi hay ở chỗ không hề hướng về phía giết người trò chơi, mà là kiểu làm ruộng thu thập đồ ăn ấy, phó bản cấp 1 không hoàn thành nhiệm vụ chỉ mất tư cách chơi chứ không mất mạng. Chết người đa số là người giết người, cũng có quái vật kiểu sâu khổng lồ ăn thịt linh tinh v...v...

Nữ chính là cô nhi, có bàn tay vàng là không gian, từ phó bản đầu tiên vì "chăm chỉ kéo lông dê nhặt rác rưởi" mà được đến công tác , từ đó mở ra thời đại " thu về ngoại tinh nhân rác rưởi " của nữ chính 🤣🤣🤣

Mỗi phó bản đều có đặc sắc riêng, chỉ tiếc là truyện chưa hoàn thôi 😭😭😭😭. Bác nào biết truyện tương tự cho mình xin tên nhé. Mình thích kiểu hiện đại làm ruộng tích cóp vật tư như này, hoặc là hiện đại linh khí sống lại có các bí cảnh ấy!

Nhiệt liệt đề cử!!!

Siêu đề cử!!! 

Tui chỉ muốn nói đây là bộ vô hạn lưu đỉnh nhất trong lòng tui ở hiện tại. Tui đã viết một review trước đó nhưng thấy chưa đủ nên viết tiếp nà, ai muốn biết rõ bối cảnh truyện thì đọc review trước của tui hoặc văn án nha😋

Đây là bộ vô hạn lưu duy nhất mà tui thấy khắc họa xuất sắc từ nhân vật chính, nhân vật phụ tới cả npc, 3 thành phần này đều cân bằng. Đặc biệt là npc. Nếu bộ khác cho tui cảm giác 'npc được tạo ra vì câu chuyện' thì ở đây, 'câu chuyện được tạo ra vì npc'. Npc ở đây tỏa sáng không kém nvc luôn. Nvc là người dẫn dắt câu chuyện, cũng có nhiệm vụ khám phá những npc này. Nhiều bộ khác chỉ cho npc một câu chuyện bi thảm để bổ sung cho kịch bản, thường tui thiếu sự đồng cảm vì thiếu một quá trình bồi đấp tình cảm, thì quá trình đó được viết rõ ở đây. Nếu các bạn lướt chap truyện sẽ thấy mỗi phó bản đều dài vl, trừ phá án, đấu pháp, chạy trốn, tác giả còn bày bố đất diễn cho nvc, nvp tới npc một cách kỹ lưỡng. Có lẽ có người sẽ thấy dong dài, nhưng với tui, đó là một quá trình để tác giả tạo dấu ấn nhân vật cho người đọc. Tui đọc đồng hành với từng nhân vật, cộng hưởng cảm xúc với nv, hiểu nhân vật nọ, cho nên đến lúc biết được câu chuyện của họ, hiểu kết cục của họ, tui càng cảm động, đau khổ gấp trăm lần. Thề với mọi người thì đây là bộ đầu tiên có nhiều npc làm tui khóc nhất luôn (npc chứ không phải nvp nhé). 

Có những phó bản xứng đáng được phong thần luôn ấy. Không chỉ vì độ khó của nó mà còn ở việc nó chạm đến đỉnh điểm cảm xúc người xem. Phó bản thật sự rất rất khó luôn. Sức mạnh của quỷ thần hoàn toàn áp đảo con người, con người muốn đấu với quỷ thần thì phải nghĩ cách mượn sức mạnh của quỷ thần khác. Sau quỷ thần còn có một đám thờ phụng tà thần ngáng chân đủ đường. Đặc biệt còn có một con hệ thống game hãm kiếm chuyện với người chơi. Thiếu phúc lợi, thưởng keo, bán ba cái hàng tà đạo nhiều tác dụng phụ, kiếm chuyện gắn debuff khắp nơi. Chuyên ném người chơi vào một mớ tàn cục gần như hết đường xoay chuyển rồi bắt giãy. Người chơi bị đưa vào những thế giới bối cảnh quá khứ, nơi ngập tràn thiên tai, nhân họa, quỷ thần khó lường. Nhân tâm đáng sợ, quỷ thần đáng sợ, lực lượng người chơi lại nhỏ bé mong manh vô cùng. 

Thế nhưng, khi mà bạn được đồng hành cả quá trình nvc, nvp và npc cùng chung hoạn nạn, tìm đường thoát trong chốn tuyệt vọng, bất chấp tính mạng, bạn cũng bị kéo theo cảm xúc thấp thỏm lo lắng, rồi đến giây phút họ lật ngược thế cờ trong cửa tử cũng là lúc cảm xúc các bạn bùng nổ đến đỉnh cao, cảm xúc cháy bổng khiến bạn muốn gào lên giống như chính các bạn cũng cùnh chiến thẳng loại quỷ thần mà bạn chẳng thể nhìn thẳng kia. Những phó bản ấy xứng đáng được phong thần luôn ( pb 1 chưa thấy đủ đô lắm nhưng pb 2-3 cháy tụt quần.) 

Mà ở đây, ba yếu tố nvc, nvp và npc đều không thể thiếu. Cả ba đều quan trọng và tỏa sáng như nhau. Tất nhiên, nvc thì không thể bị chiếm spotlight, vai chính vẫn đặc biết nhất nhưng nvc có mạnh, có giỏi đi nữa thì cũng không thể một mình gánh cả giang sơn. Nvp bộ này cũng rất rất giỏi. Họ không bị tạo ra như một pháo hôi lót đường cho nvc. Họ đủ thông minh, mạnh mẽ và tỏa sáng. Các nv ở đây khá đoàn kết vì họ cùng chung lợi ích, cùng chung mối thù nên ít có ba cái vụ đồng đội heo kéo chân. Còn về npc, npc đã ác thì ác đến mức hủy hoại nhân tính, vặn vẹo tam quan, ác khiến lòng tui sợ hãi. Npc tốt thì vừa chân thật vừa tốt vừa cháy. Họ có vai trò cực kỳ quan trọng luôn. 

Nói một chút vì loveline bộ này. Không hiểu sao nhiều bạn cứ dùng cụm từ 'tương ái tương sát' cho cp này. Bọn này trước ban đầu 'chỉ có sát', 'chẳng có ái', tới giờ tui cũng chẳng thấy khá khẳm hơn, yêu nhau ngày nào đâu mà 'tương ái', có điều vô hạn lưu mà, chậm nhiệt nên cũng thường thui :))))). Bọn này thấy mặt nhau thì điều đầu tiên tụi nó nghĩ là thọc cho đứa kia chục nhát, nếu nó không chết thì tính tiếp (có điều hiện tại thì đứa muốn thọc, đứa muốn húp rồi :))))). Thù hận bọn này sâu hơn biển TBD, không phải cái motif cũ bên ghét bên thầm thích/hứng thú, hay kiểu chỉ ghét ở mức cãi nhau nhẹ nhàng đánh nhau tí xíu ngáng chân nhau đồ, mà là sẽ 'vặn cổ nhau từ cái nhìn đầu tiên' á 😂. Nói chung là lần đầu tiên tui thấy cái tuyến tình cảm nan kham thế này luôn, không biết tương lai tác giả giải quyết tình yêu của tụi này thế nào. Bạn nào muốn biết thêm tiền căn vụ này thì đọc văn án hoặc xem review trước của tui để hiểu vì sao tụi nó thù nhau thế nhé :))))) tui trông ngày tụi này yêu nhau được lắm, tui ghét truyện ngược vcl nhưng nhìn bọn này thọc nhau cười chết tui:)))))) 

Tà thần tam quan vặn vẹo sống chó công x tàn nhẫn cao lãnh mỹ nhân thụ, vả nhau bể đầu chảy máu cháy quá là cháy 🤌🔥

Tui viết tiếp cái review này vì cái trc t hk có nhắc kỹ npc, t yêu npc bộ này lắm, hk nhắc hk chịu đc

visibility13.7K star53 15

add
add